Trong khi quan hệ với chồng, hiếm khi tôi có được cảm giác lạ lùng đó, đặc biệt sau khi sinh con.
Tôi và chồng lấy nhau được 8 năm rồi, hai vợ chồng tôi cùng là công chức nhà nước, thu nhập ổn định và con cái đủ nếp, tẻ, các cháu rất ngoan và học giỏi. Nhìn từ ngoài vào, gia đình tôi là một hình mẫu lý tưởng. Tuy nhiên mấy ai biết được đằng sau đó tôi đang mang một nỗi khổ tâm tột độ.
Chồng tôi là một người đàn ông rất điềm đạm, có trách nhiệm, đặc biệt với gia đình. Anh ít khi la cà quán xá với bạn bè, nếu có anh cũng hay về sớm để giúp vợ con. Còn về việc trai gái, anh cũng có trêu cô này, đùa cô khác, nhưng không đi quá giới hạn, tôi chưa bao giờ phải lo lắng về bất cứ mối quan hệ mờ ám nào xung quanh anh. Chính vì vậy tôi rất yêu và nể trọng chồng.
Kể cả trong chuyện chăn gối, vợ chồng tôi cũng rất hòa hợp. Khổ một nỗi, khoảng nửa năm nay, chồng tôi lên chức và hay phải đi công tác thường xuyên, từ đó chuyện vợ chồng cũng bị sao nhãng. Kể từ thời gian này, tôi bắt đầu có thói quen khác người. Tôi thích "tự sướng" hơn là khi sex với chồng.
Thường thường, cuối tuần chồng tôi mới về, và khi đó chúng tôi mới có chuyện vợ chồng. Bản thân tôi cảm nhận chuyện ấy không có gì khác nhiều so với khi anh ở nhà thường xuyên, có chăng là tôi thấy anh hưng phấn và vồ vập hơn một chút, có lẽ do xa vợ cả tuần chăng. Nhưng ở phía tôi thì lại nảy sinh một thói quen kỳ lạ. Những khi không có chồng ở bên, tôi thường thủ dâm và đạt được cực khoái.
Trong khi quan hệ với chồng, hiếm khi tôi có được cảm giác lạ lùng đó, đặc biệt sau khi sinh con. Tò mò, thích thú, tôi như một cô con gái mới lớn, lần đầu tiên nếm mùi vị của trái cấm vậy. Đôi lúc tôi cảm thấy mình bất thường, có lỗi với chồng, nhưng không hiểu sao cái "công việc" đó lại có gì đó cuốn hút tôi, nếu không làm tôi sẽ cảm thấy rất bứt rứt.
Ngay cả khi có những lần anh không phải đi công tác đầu, tôi vẫn không từ bỏ được thói quen đó. Tôi có cảm giác, nếu như bây giờ chồng tôi không có nhu cầu và chúng tôi không còn chuyện chăn gối, thì có lẽ tôi vẫn thấy bình thường.
Cho tới giờ, nhiều khi tôi ghê sợ bản thân mình, tôi cảm thấy mình thật có lỗi với chồng, tôi sợ nếu chồng phát hiện ra thói quen kỳ quặc này của vợ, anh sẽ kinh miệt tôi. Tôi rất muốn thoát khỏi cảm giác này, vì thật sự, tôi rất yêu chồng, yêu gia đình nhỏ bé của mình.
Tôi thực sự khủng hoảng và mong nhận được sự cảm thông từ mọi người về nỗi khổ này. Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên.
Chồng tôi là một người đàn ông rất điềm đạm, có trách nhiệm, đặc biệt với gia đình. Anh ít khi la cà quán xá với bạn bè, nếu có anh cũng hay về sớm để giúp vợ con. Còn về việc trai gái, anh cũng có trêu cô này, đùa cô khác, nhưng không đi quá giới hạn, tôi chưa bao giờ phải lo lắng về bất cứ mối quan hệ mờ ám nào xung quanh anh. Chính vì vậy tôi rất yêu và nể trọng chồng.
Kể cả trong chuyện chăn gối, vợ chồng tôi cũng rất hòa hợp. Khổ một nỗi, khoảng nửa năm nay, chồng tôi lên chức và hay phải đi công tác thường xuyên, từ đó chuyện vợ chồng cũng bị sao nhãng. Kể từ thời gian này, tôi bắt đầu có thói quen khác người. Tôi thích "tự sướng" hơn là khi sex với chồng.
Thường thường, cuối tuần chồng tôi mới về, và khi đó chúng tôi mới có chuyện vợ chồng. Bản thân tôi cảm nhận chuyện ấy không có gì khác nhiều so với khi anh ở nhà thường xuyên, có chăng là tôi thấy anh hưng phấn và vồ vập hơn một chút, có lẽ do xa vợ cả tuần chăng. Nhưng ở phía tôi thì lại nảy sinh một thói quen kỳ lạ. Những khi không có chồng ở bên, tôi thường thủ dâm và đạt được cực khoái.
Ảnh minh họa: Joblo. |
Trong khi quan hệ với chồng, hiếm khi tôi có được cảm giác lạ lùng đó, đặc biệt sau khi sinh con. Tò mò, thích thú, tôi như một cô con gái mới lớn, lần đầu tiên nếm mùi vị của trái cấm vậy. Đôi lúc tôi cảm thấy mình bất thường, có lỗi với chồng, nhưng không hiểu sao cái "công việc" đó lại có gì đó cuốn hút tôi, nếu không làm tôi sẽ cảm thấy rất bứt rứt.
Ngay cả khi có những lần anh không phải đi công tác đầu, tôi vẫn không từ bỏ được thói quen đó. Tôi có cảm giác, nếu như bây giờ chồng tôi không có nhu cầu và chúng tôi không còn chuyện chăn gối, thì có lẽ tôi vẫn thấy bình thường.
Cho tới giờ, nhiều khi tôi ghê sợ bản thân mình, tôi cảm thấy mình thật có lỗi với chồng, tôi sợ nếu chồng phát hiện ra thói quen kỳ quặc này của vợ, anh sẽ kinh miệt tôi. Tôi rất muốn thoát khỏi cảm giác này, vì thật sự, tôi rất yêu chồng, yêu gia đình nhỏ bé của mình.
Tôi thực sự khủng hoảng và mong nhận được sự cảm thông từ mọi người về nỗi khổ này. Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên.